(Zing) - ZIL (Zavod Imeni Lihacheva) gắn liền với
những tham vọng gây dựng một nền công nghiệp và nhãn hiệu ôtô riêng của
đất nước Liên Xô.
Thời kỳ đầu
Về
một số đặc điểm, lịch sử của ZIS/ZIL cũng tương tự Tatra của Cộng hòa
Séc. Giống như nhãn hiệu đến từ Séc, ZIL chủ yếu sản xuất xe tải (bản
quyền của FIAT) đồng thời đóng góp một phần nhỏ trong phân khúc xe hạng
sang. ZIS ra đời năm 1933 khởi nguồn từ quá trình tái thiết AMO
(Avtomobilnoe Moskovskoe Obshchestvo, nghĩa là Công ty Xe hơi
Moscuvite, thành lập năm 1924). Là nhà máy sản xuất xe tải đầu tiên của
Xô Viết, ZIS là từ viết tắt của cụm "Zavod Imeni Stalina" nhằm chứng
minh sự tận tâm với lãnh tụ Stalin.
Thành
viên đầu tiên của gia đình ZIS là chiếc 101 ra đời năm 1936. ZIS 101
được trang bị động cơ 8 xi-lanh thẳng hàng, dung tích 5800cc cho công
suất 90 mã lực và vận tốc tối đa 115 km/h. Trong khi đó, phiên bản cải
tiến của “cậu cả” mang tên 101-A được sản xuất đến tận năm 1941 có công
suất lên tới 110 mã lực và vận tốc tối đa xấp xỉ 130 km/h. Khác với
Tatra của Cộng hòa Séc, ZIL 101 không phải là kết quả của dự án sản
xuất ban đầu. Trên thực tế, cảm hứng thiết kế chiếc xe bắt nguồn từ Mỹ
(Packard) cùng sự ra đời của hộp số tự động 3 cấp và bộ chuyển đổi
mômen. Để thay thế 101, năm 1940 kỹ sư máy bay J. J. Dolmatovsky đã
thiết kế một chiếc xe với phần thân khí động và động cơ V8 làm mát bằng
khí đặt đằng sau (gợi liên tưởng đến dòng xe limousine của Tatra). Tuy
nhiên, chiếc xe mãi mãi chỉ nằm trong bản phác thảo vì hãng ZIS/ZIL
tiếp tục sản xuất dòng xe mang cảm hứng Mỹ.
Từ
101-A, năm 1939 các kỹ sư của ZIS còn cho ra đời một phiên bản thể thao
tuyệt đẹp với cái tên 101-Sport. Đồng thời, đây cũng là “viên gạch” đầu
tiên đặt nền móng cho dây chuyền sản xuất dòng xe thể thao. Động cơ
trang bị cho 101-Sport là loại có dung tích 5800cc tương đương 101-A
nhưng công suất lại đạt con số 141 mã lực và vận tốc tối đa 162 km/h.
Do Valentin Nikolaevich Rostkov thiết kế, mẫu xe hai chỗ luôn có tên
trong danh sách những chiếc xế tốt nhất của Liên Xô mặc dù chỉ được sản
xuất thí điểm một hoặc hai chiếc.
Hoạt
động của ZIS tạm ngừng vào năm 1941 khi dây chuyền sản xuất bị tháo dỡ
và chuyển đến Miass (để xây dựng nhà máy xe tải UralAZ) và Ulyanovsk
(nơi khai sinh nhãn hiệu nổi tiếng UAZ). 5 năm sau, dây chuyền sản xuất
xe tải ZIS tại Moscow được khôi phục với sự ra đời của thành viên mới
110. Tương tự “lớp đàn anh” đi trước, 110 cũng là phiên bản Nga nhái từ
dòng xe Packard 180 sản xuất năm 1938 của Mỹ, do đó sở hữu động cơ 8
xi-lanh, dung tích 6.0 lit, công suất 140 mã lực và vận tốc tối đa trên
140 km/h. Dây chuyền sản xuất mẫu xe này được duy trì đến tận năm 1958.
Không
chỉ nhái Packard, ZIS còn lặp lại xu hướng về “dòng xe trong mơ” của
người Mỹ. Kết quả là sự ra đời của ZIS 112 (1951) với kiểu dáng tương
tự một chiếc máy bay. Sở hữu chiều dài lên đến 6m, mẫu xe 3 chỗ 112 lấy
cảm hứng từ chiếc Buick "Le Sabre" của Mỹ mặc dù không “ăn cắp” toàn bộ
ý tưởng như trước. Ứng dụng động cơ thử nghiệm V8, dung tích 6.0 lit (2
bộ chế hòa khí thời kỳ đầu và 4 bộ về sau) đi kèm bộ tản nhiệt dầu cùng
hệ thống phun nhiên liệu thủ công điều chỉnh linh hoạt, 112 sở hữu công
suất 182 mã lực và vận tốc tối đa 204 km/h. Trong thời kỳ đó, thông số
kỹ thuật của 112 thực sự là một kỳ tích đối với ngành công nghiệp xe
hơi của Nga.
Nhờ
vận tốc đáng nể, ZIS 112 từng tham gia một số giải đua quốc gia (mặc dù
không đáp ứng nổi thể lệ vì nặng 2.450 kg). Trong suốt quá trình phát
triển, mẫu xe này được cải tiến nhiều lần nhằm rút ngắn chiều dài, giảm
trọng lượng, loại bỏ phần hard-top và tăng công suất lên đến 192 mã lực
kéo theo vận tốc 210 km/h. Khác với các nhãn hiệu của Mỹ, loại xe “vị
lai” (rất hiếm tại Liên Xô) như 112 chỉ ra đời nhằm phục vụ cho mục
đích tuyên truyền chứ không nhắm đến lợi ích thương mại do sự hạn chế
của phân khúc xe hạng sang. Dù sao thì 112 vẫn xứng đáng với cái tên
“quả tên lửa nước Nga”.
Thời kỳ 'hậu Stalin' và cải tổ
Sau
sự ra đi của lãnh tụ Stalin, ZIS phải thay tên thành ZIL (Zavod Imeni
Lihacheva, nghĩa là Nhà máy công nghiệp Lihachev vì ông Ivan
Alekseyevich Lihachev đã giữ chức vụ giám đốc của ZIS trong vòng 22
năm). Năm 1959, sau hai nguyên mẫu xuất hiện giữa thập niên 1950, 111 -
thành viên đầu tiên của gia đình ZIL mới trình làng. Do
A.N.Ostrovtsovym chế tạo, 111 là phiên bản nhái toàn bộ từ dòng xe Mỹ,
từ kiểu dáng đến cơ cấu kỹ thuật (động cơ V8, dung tích 6.000cc, công
suất 200 mã lực với trục cam đơn trong khối xi-lanh, hộp số tự động…).
Ngoài
ra, 111 còn xuất hiện với hai phiên bản sedan và cabrio sản xuất từ đầu
thập niên 1960. Nhìn chiếc xe, ai cũng có thể liên tưởng đến dòng
Cadillac nếu lắp thêm cặp “vây” đẹp mắt phía sau. Năm 1960, nhân chuyến
thăm của tổng thống Mỹ Ike Eisenowher, một mẫu xe mới do nhà thiết kế
E. Molchanov khai sinh đã ra đời. 4 năm sau, ý tưởng về mẫu minibus
hạng sang mang tên Start được công bố nhưng chẳng bao giờ đi vào sản
xuất.
Không dừng lại ở dòng xe limousine Mỹ, các kỹ
sư của ZIL còn chuyển sang nhái xe châu Âu và xe đua Mỹ. Trong suốt
thập niên 1960, Liên Xô đã cố gắng chứng minh sức mạnh của mình trong
các giải đua xe nhưng chỉ thu về những bàn thua bẽ mặt khi không đánh
bại nổi các mẫu xe cải tiến hơn đến từ nhiều nước khác. Do thiếu nguồn
lực nên những nỗ lực của các kỹ sư hãng ZIL chẳng mang lại kết quả.
Năm
1958 chứng kiến ngày chào đời của ZIS 112/4 độ từ limousine 110 với
phần đuôi tương tự Cadillac. Mẫu xe này không thể tham gia các giải đua
vì vướng trọng lượng lên đến 1.800 kg. Động cơ cũng tương tự 110 đi kèm
4 bộ chế hòa khí K-25, công suất 200 mã lực (về sau tăng lên 220) và
vận tốc tối đa 230/240 km/h.
Trong
khi đó, ZIL 112 Sport (1960/62) do V.F Rodinov thiết kế lại được trang
bị động cơ của limousine 111, bốn bộ chế hòa khí K-85 cho công suất tối
đa 240 mã lực. Cơ cấu lái và hệ thống treo trước độ từ GAZ M-21 Volga,
phanh trống đặt trên đầu ra của bộ truyền vi sai. Hệ thống treo sau
thuộc loại De Dion với cần gạt hình tam giác. Với trọng lượng 1.330 kg
và vận tốc tối đa 260 km/h, mẫu xe này có thể tăng tốc từ 0-100 km/h
chỉ trong 9 giây. Đến năm 1965, ZIL 112 Sport ứng dụng phanh đĩa và
động cơ cho công suất 270 mã lực. Viết về 112 Sport, một tạp chí của
Anh thời kỳ đó đã miêu tả nó như “Ferrari Testarossa của Nga”, vì ngoại
hình giống hệt dòng xe Italy.
ZIL tiếp tục bắt
chước mẫu mã khi dòng xe sedan bùng nổ tại Mỹ, kết thúc kiểu dáng vuông
và đơn giản trong những năm 1960. ZIL 114, 117 và 115 sản xuất lần lượt
từ 1967 và 1971 phân biệt với nhau bằng chiều dài cũng như số ghế (5
hoặc 7). Dung tích động cơ cũng tăng lên đáng kể (giống thị trường Mỹ),
từ 1 lit lên đến 7.000cc cho công suất gần 300 mã lực. Cả ba mẫu xe
trên đều được sản xuất đến tận năm 1985.
Năm
1985, mẫu xe 41041-41047 (viết tắt của phiên bản 5 và 7 chỗ) bắt đầu đi
vào sản xuất. Động cơ V8 đạt dung tích “khủng” 7.700cc, công suất vẫn
giữ nguyên 300 mã lực trong khi mô men xoắn lại tăng đáng kể.
Một
số phiên bản đặc biệt dùng để diễu hành là wagon trang trọng, wagon
tang lễ với kích thước đồ sộ và cabriolet sàn xe thấp. 41041 là mẫu xe
duy nhất đưa đón ông Mikhail Gorbachov.
Những mẫu xe hiện đại
Nói
một cách thành thực, chẳng có mẫu xe hiện đại nào hết. Phiên bản mới
nhất của ZIL 41041 không khác gì mẫu xe sản xuất đầu thập niên 1990
(ngoài tấm lưới tản nhiệt sơn đen thay vì mạ chrome). 41041 vẫn tiếp
tục được sản xuất mặc dù chỉ có vỏn vẹn 11 chiếc ra đời năm 1999 (dây
chuyền sản xuất tại Nga luôn bị giới hạn về số lượng hàng năm).
Vẫn
được coi là dòng xe limousine của Nga nhưng ZIL dần trở nên lỗi thời và
bị thay thế bởi những chiếc Mercedes và BMW hiện đại hơn. Tuy nhiên,
nói như vậy không có nghĩa là ZIL không có kế hoạch trong tương lai.
Vài năm trước đây, ZIL từng công bố một số bản phác họa cho dòng xe
mới. Trong số các nguyên mẫu, đã có một vài chiếc được sản xuất hàng
loạt. Mẫu xe mới nổi bật nhất của ZIL là 4112 dựa trên một số cơ cấu kỹ
thuật của những phiên bản trước: động cơ dung tích 7700cc đi kèm hệ
thống phun nhiên liệu cho công suất tối đa 400 mã lực. Tuy nhiên, điều
đáng ngạc nhiên là 4112 nặng tới 5 tấn do trang bị lớp vỏ chống đạn.
Mẫu xe được sản xuất theo 3 phiên bản: cabrio, sedan “ngắn” và
landaulet. Hãng ZIL dự định sản xuất khoảng 8-10 chiếc mỗi năm kể từ
2005 với giá bán 300.000 USD. Đắt tương đương là 40 Lada 110. Bên cạnh
đó, còn phải kể đến một nguyên mẫu khác: ZIS GT sở hữu thiết kế cải
tiến do hãng Autoexotica sản xuất và được trưng bày tại triển lãm
Autoklassika 2003. Về cơ bản, GT là phiên bản hồi sinh của 101-A Sport
ra đời trong những năm 1930. Mặc dù ZIL không trực tiếp sản xuất nhưng
chiếc xe vẫn chỉ ra rằng nhãn hiệu này luôn có chỗ đứng trong trí nhớ
của người dân Nga.
Hiện
nay, ZIL là biểu tượng cho một đế chế đã sụp đổ. Giới thượng lưu mới
của Nga bây giờ chỉ ưa chuộng Mercedes hoặc BMW với hàng loạt thiết bị
điện tử hiện đại. ZIL, mặc dù lỗi thời và nhái mẫu mã của Mỹ, vẫn đại
diện cho dòng thời trang đơn giản mà bí ẩn. Đối với một số người, ZIL
gắn liền với niềm tự hào dân tộc (Liên bang Xô Viết), khả năng gây dựng
một nền công nghiệp và nhãn hiệu riêng. Trong khi đó, những người khác
lại nghĩ đến ZIL như một dòng nhái và công suất thấp. Có lẽ, cả hai ý
kiến trên đều đúng.An Huy
những tham vọng gây dựng một nền công nghiệp và nhãn hiệu ôtô riêng của
đất nước Liên Xô.
Thời kỳ đầu
Về
một số đặc điểm, lịch sử của ZIS/ZIL cũng tương tự Tatra của Cộng hòa
Séc. Giống như nhãn hiệu đến từ Séc, ZIL chủ yếu sản xuất xe tải (bản
quyền của FIAT) đồng thời đóng góp một phần nhỏ trong phân khúc xe hạng
sang. ZIS ra đời năm 1933 khởi nguồn từ quá trình tái thiết AMO
(Avtomobilnoe Moskovskoe Obshchestvo, nghĩa là Công ty Xe hơi
Moscuvite, thành lập năm 1924). Là nhà máy sản xuất xe tải đầu tiên của
Xô Viết, ZIS là từ viết tắt của cụm "Zavod Imeni Stalina" nhằm chứng
minh sự tận tâm với lãnh tụ Stalin.
ZIS 101 bên các lãnh đạo cao cấp của Liên Xô tại điện Kremlin, tính từ trái qua phải: Lihachov (giám đốc ZIS), G. K. Ordjenikidze (Bộ trưởng Bộ công nghiệp nặng), Stalin, Molotov (Bộ trưởng Bộ ngoại thương), Mikoyan (Bộ trưởng Bộ thương mại). |
viên đầu tiên của gia đình ZIS là chiếc 101 ra đời năm 1936. ZIS 101
được trang bị động cơ 8 xi-lanh thẳng hàng, dung tích 5800cc cho công
suất 90 mã lực và vận tốc tối đa 115 km/h. Trong khi đó, phiên bản cải
tiến của “cậu cả” mang tên 101-A được sản xuất đến tận năm 1941 có công
suất lên tới 110 mã lực và vận tốc tối đa xấp xỉ 130 km/h. Khác với
Tatra của Cộng hòa Séc, ZIL 101 không phải là kết quả của dự án sản
xuất ban đầu. Trên thực tế, cảm hứng thiết kế chiếc xe bắt nguồn từ Mỹ
(Packard) cùng sự ra đời của hộp số tự động 3 cấp và bộ chuyển đổi
mômen. Để thay thế 101, năm 1940 kỹ sư máy bay J. J. Dolmatovsky đã
thiết kế một chiếc xe với phần thân khí động và động cơ V8 làm mát bằng
khí đặt đằng sau (gợi liên tưởng đến dòng xe limousine của Tatra). Tuy
nhiên, chiếc xe mãi mãi chỉ nằm trong bản phác thảo vì hãng ZIS/ZIL
tiếp tục sản xuất dòng xe mang cảm hứng Mỹ.
Từ
101-A, năm 1939 các kỹ sư của ZIS còn cho ra đời một phiên bản thể thao
tuyệt đẹp với cái tên 101-Sport. Đồng thời, đây cũng là “viên gạch” đầu
tiên đặt nền móng cho dây chuyền sản xuất dòng xe thể thao. Động cơ
trang bị cho 101-Sport là loại có dung tích 5800cc tương đương 101-A
nhưng công suất lại đạt con số 141 mã lực và vận tốc tối đa 162 km/h.
Do Valentin Nikolaevich Rostkov thiết kế, mẫu xe hai chỗ luôn có tên
trong danh sách những chiếc xế tốt nhất của Liên Xô mặc dù chỉ được sản
xuất thí điểm một hoặc hai chiếc.
ZIS 101-Sport ra đời năm 1939. |
động của ZIS tạm ngừng vào năm 1941 khi dây chuyền sản xuất bị tháo dỡ
và chuyển đến Miass (để xây dựng nhà máy xe tải UralAZ) và Ulyanovsk
(nơi khai sinh nhãn hiệu nổi tiếng UAZ). 5 năm sau, dây chuyền sản xuất
xe tải ZIS tại Moscow được khôi phục với sự ra đời của thành viên mới
110. Tương tự “lớp đàn anh” đi trước, 110 cũng là phiên bản Nga nhái từ
dòng xe Packard 180 sản xuất năm 1938 của Mỹ, do đó sở hữu động cơ 8
xi-lanh, dung tích 6.0 lit, công suất 140 mã lực và vận tốc tối đa trên
140 km/h. Dây chuyền sản xuất mẫu xe này được duy trì đến tận năm 1958.
Không
chỉ nhái Packard, ZIS còn lặp lại xu hướng về “dòng xe trong mơ” của
người Mỹ. Kết quả là sự ra đời của ZIS 112 (1951) với kiểu dáng tương
tự một chiếc máy bay. Sở hữu chiều dài lên đến 6m, mẫu xe 3 chỗ 112 lấy
cảm hứng từ chiếc Buick "Le Sabre" của Mỹ mặc dù không “ăn cắp” toàn bộ
ý tưởng như trước. Ứng dụng động cơ thử nghiệm V8, dung tích 6.0 lit (2
bộ chế hòa khí thời kỳ đầu và 4 bộ về sau) đi kèm bộ tản nhiệt dầu cùng
hệ thống phun nhiên liệu thủ công điều chỉnh linh hoạt, 112 sở hữu công
suất 182 mã lực và vận tốc tối đa 204 km/h. Trong thời kỳ đó, thông số
kỹ thuật của 112 thực sự là một kỳ tích đối với ngành công nghiệp xe
hơi của Nga.
ZIS 112 tại vạch xuất phát trong một giải đua xe. |
vận tốc đáng nể, ZIS 112 từng tham gia một số giải đua quốc gia (mặc dù
không đáp ứng nổi thể lệ vì nặng 2.450 kg). Trong suốt quá trình phát
triển, mẫu xe này được cải tiến nhiều lần nhằm rút ngắn chiều dài, giảm
trọng lượng, loại bỏ phần hard-top và tăng công suất lên đến 192 mã lực
kéo theo vận tốc 210 km/h. Khác với các nhãn hiệu của Mỹ, loại xe “vị
lai” (rất hiếm tại Liên Xô) như 112 chỉ ra đời nhằm phục vụ cho mục
đích tuyên truyền chứ không nhắm đến lợi ích thương mại do sự hạn chế
của phân khúc xe hạng sang. Dù sao thì 112 vẫn xứng đáng với cái tên
“quả tên lửa nước Nga”.
Thời kỳ 'hậu Stalin' và cải tổ
Sau
sự ra đi của lãnh tụ Stalin, ZIS phải thay tên thành ZIL (Zavod Imeni
Lihacheva, nghĩa là Nhà máy công nghiệp Lihachev vì ông Ivan
Alekseyevich Lihachev đã giữ chức vụ giám đốc của ZIS trong vòng 22
năm). Năm 1959, sau hai nguyên mẫu xuất hiện giữa thập niên 1950, 111 -
thành viên đầu tiên của gia đình ZIL mới trình làng. Do
A.N.Ostrovtsovym chế tạo, 111 là phiên bản nhái toàn bộ từ dòng xe Mỹ,
từ kiểu dáng đến cơ cấu kỹ thuật (động cơ V8, dung tích 6.000cc, công
suất 200 mã lực với trục cam đơn trong khối xi-lanh, hộp số tự động…).
ZIL 111. |
ra, 111 còn xuất hiện với hai phiên bản sedan và cabrio sản xuất từ đầu
thập niên 1960. Nhìn chiếc xe, ai cũng có thể liên tưởng đến dòng
Cadillac nếu lắp thêm cặp “vây” đẹp mắt phía sau. Năm 1960, nhân chuyến
thăm của tổng thống Mỹ Ike Eisenowher, một mẫu xe mới do nhà thiết kế
E. Molchanov khai sinh đã ra đời. 4 năm sau, ý tưởng về mẫu minibus
hạng sang mang tên Start được công bố nhưng chẳng bao giờ đi vào sản
xuất.
Không dừng lại ở dòng xe limousine Mỹ, các kỹ
sư của ZIL còn chuyển sang nhái xe châu Âu và xe đua Mỹ. Trong suốt
thập niên 1960, Liên Xô đã cố gắng chứng minh sức mạnh của mình trong
các giải đua xe nhưng chỉ thu về những bàn thua bẽ mặt khi không đánh
bại nổi các mẫu xe cải tiến hơn đến từ nhiều nước khác. Do thiếu nguồn
lực nên những nỗ lực của các kỹ sư hãng ZIL chẳng mang lại kết quả.
Năm
1958 chứng kiến ngày chào đời của ZIS 112/4 độ từ limousine 110 với
phần đuôi tương tự Cadillac. Mẫu xe này không thể tham gia các giải đua
vì vướng trọng lượng lên đến 1.800 kg. Động cơ cũng tương tự 110 đi kèm
4 bộ chế hòa khí K-25, công suất 200 mã lực (về sau tăng lên 220) và
vận tốc tối đa 230/240 km/h.
ZIL 112 Sport (1960/62). |
khi đó, ZIL 112 Sport (1960/62) do V.F Rodinov thiết kế lại được trang
bị động cơ của limousine 111, bốn bộ chế hòa khí K-85 cho công suất tối
đa 240 mã lực. Cơ cấu lái và hệ thống treo trước độ từ GAZ M-21 Volga,
phanh trống đặt trên đầu ra của bộ truyền vi sai. Hệ thống treo sau
thuộc loại De Dion với cần gạt hình tam giác. Với trọng lượng 1.330 kg
và vận tốc tối đa 260 km/h, mẫu xe này có thể tăng tốc từ 0-100 km/h
chỉ trong 9 giây. Đến năm 1965, ZIL 112 Sport ứng dụng phanh đĩa và
động cơ cho công suất 270 mã lực. Viết về 112 Sport, một tạp chí của
Anh thời kỳ đó đã miêu tả nó như “Ferrari Testarossa của Nga”, vì ngoại
hình giống hệt dòng xe Italy.
ZIL tiếp tục bắt
chước mẫu mã khi dòng xe sedan bùng nổ tại Mỹ, kết thúc kiểu dáng vuông
và đơn giản trong những năm 1960. ZIL 114, 117 và 115 sản xuất lần lượt
từ 1967 và 1971 phân biệt với nhau bằng chiều dài cũng như số ghế (5
hoặc 7). Dung tích động cơ cũng tăng lên đáng kể (giống thị trường Mỹ),
từ 1 lit lên đến 7.000cc cho công suất gần 300 mã lực. Cả ba mẫu xe
trên đều được sản xuất đến tận năm 1985.
Mẫu autobus hạng sang ZIL 119. |
1985, mẫu xe 41041-41047 (viết tắt của phiên bản 5 và 7 chỗ) bắt đầu đi
vào sản xuất. Động cơ V8 đạt dung tích “khủng” 7.700cc, công suất vẫn
giữ nguyên 300 mã lực trong khi mô men xoắn lại tăng đáng kể.
Một
số phiên bản đặc biệt dùng để diễu hành là wagon trang trọng, wagon
tang lễ với kích thước đồ sộ và cabriolet sàn xe thấp. 41041 là mẫu xe
duy nhất đưa đón ông Mikhail Gorbachov.
Những mẫu xe hiện đại
Nói
một cách thành thực, chẳng có mẫu xe hiện đại nào hết. Phiên bản mới
nhất của ZIL 41041 không khác gì mẫu xe sản xuất đầu thập niên 1990
(ngoài tấm lưới tản nhiệt sơn đen thay vì mạ chrome). 41041 vẫn tiếp
tục được sản xuất mặc dù chỉ có vỏn vẹn 11 chiếc ra đời năm 1999 (dây
chuyền sản xuất tại Nga luôn bị giới hạn về số lượng hàng năm).
Vẫn
được coi là dòng xe limousine của Nga nhưng ZIL dần trở nên lỗi thời và
bị thay thế bởi những chiếc Mercedes và BMW hiện đại hơn. Tuy nhiên,
nói như vậy không có nghĩa là ZIL không có kế hoạch trong tương lai.
Vài năm trước đây, ZIL từng công bố một số bản phác họa cho dòng xe
mới. Trong số các nguyên mẫu, đã có một vài chiếc được sản xuất hàng
loạt. Mẫu xe mới nổi bật nhất của ZIL là 4112 dựa trên một số cơ cấu kỹ
thuật của những phiên bản trước: động cơ dung tích 7700cc đi kèm hệ
thống phun nhiên liệu cho công suất tối đa 400 mã lực. Tuy nhiên, điều
đáng ngạc nhiên là 4112 nặng tới 5 tấn do trang bị lớp vỏ chống đạn.
Mẫu xe được sản xuất theo 3 phiên bản: cabrio, sedan “ngắn” và
landaulet. Hãng ZIL dự định sản xuất khoảng 8-10 chiếc mỗi năm kể từ
2005 với giá bán 300.000 USD. Đắt tương đương là 40 Lada 110. Bên cạnh
đó, còn phải kể đến một nguyên mẫu khác: ZIS GT sở hữu thiết kế cải
tiến do hãng Autoexotica sản xuất và được trưng bày tại triển lãm
Autoklassika 2003. Về cơ bản, GT là phiên bản hồi sinh của 101-A Sport
ra đời trong những năm 1930. Mặc dù ZIL không trực tiếp sản xuất nhưng
chiếc xe vẫn chỉ ra rằng nhãn hiệu này luôn có chỗ đứng trong trí nhớ
của người dân Nga.
ZIS GT. |
nay, ZIL là biểu tượng cho một đế chế đã sụp đổ. Giới thượng lưu mới
của Nga bây giờ chỉ ưa chuộng Mercedes hoặc BMW với hàng loạt thiết bị
điện tử hiện đại. ZIL, mặc dù lỗi thời và nhái mẫu mã của Mỹ, vẫn đại
diện cho dòng thời trang đơn giản mà bí ẩn. Đối với một số người, ZIL
gắn liền với niềm tự hào dân tộc (Liên bang Xô Viết), khả năng gây dựng
một nền công nghiệp và nhãn hiệu riêng. Trong khi đó, những người khác
lại nghĩ đến ZIL như một dòng nhái và công suất thấp. Có lẽ, cả hai ý
kiến trên đều đúng.An Huy