Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Khóa tài khoản 7 ngày đối với bất kì thành viên nào có bài viết quảng cáo đăng sai quy định.

Latest topics

» Công ty T.V.C An Giang thiết kế website miễn phí cho doanh nghiệp
by teenlx Tue Apr 05, 2011 11:58 pm

» Du học Nhật ước mơ của có thể thực hiện
by Mr.DuO Thu Mar 24, 2011 6:06 pm

» SỢ VỢ
by Mr.DuO Thu Mar 24, 2011 6:04 pm

» về với yêu thương
by Khách viếng thăm Wed Mar 23, 2011 2:25 pm

» Khẳng định đẳng cấp tại 12BET
by dona11102 Tue Mar 22, 2011 8:45 pm

» Những mẫu bikini tôn thờ vóc dáng sexy
by lotus Tue Mar 22, 2011 8:26 pm

» 9X Ngọc Trinh bỏng mắt với bikini
by lotus Tue Mar 22, 2011 8:24 pm

» 12BET- Nơi hội tụ những đẳng cấp
by dona11102 Mon Mar 21, 2011 9:30 pm

» [Tổng hợp] Portable Video Software (Không cài đặt. Download -> Run)
by KID Sun Mar 20, 2011 11:37 am

» Cập nhật cách vào facebook bằng cách chỉnh sửa file hosts
by KID Sun Mar 20, 2011 10:53 am

» Tìm kiếm driver qua Device ID
by KID Thu Mar 17, 2011 9:18 pm

» Cửa hàng bật lửa Zippo Vạn An có hàng mới về
by van-an Tue Mar 15, 2011 2:50 pm


You are not connected. Please login or register

truyện cười việt nam

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Normal truyện cười việt nam Wed Jul 14, 2010 7:32 pm

Gà_Con

Gà_Con
 Bronze Medal



Truyện cười: Tài bắn giỏi














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton















Tại vùng nọ có một anh, hễ ngồi đâu là khoe tài
bắn giỏi, đi săn giỏi của mình. Một lần ngồi uống chè chát bên nhà hàng
xóm, anh khoe với bà con một bận đi săn hổ hết sức li kì như sau:





- Tối hôm ấy, tôi có vào rừng săn hổ. Rình mãi,
lần mò mãi, đến bên bờ suối thì thấy bên kia bờ cát trắng có một con hổ
đang nằm ngủ dưới ánh trăng. Bà con có biết tôi làm gì không?

- Lấy súng ngắm hổ chứ gì? - Có người nói.

Anh ta cười:

- Bắn làm gì cho phí đạn. Nó đang nằm ngủ kia mà. Tôi liền nhẹ nhàng
lội qua suối, đi quành ra phía sau nó, rồi nhảy tới đạp một chân lên
bụng nó và ngay lập tức lấy dao cắt phăng cái đuôi nó nhanh như cắt.

Một người khác ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao anh không cắt cái đầu hổ cho nó oai ?

Với giọng không sôi nổi nhiệt tình như trước nữa, anh ta đáp:

- Cái đầu hổ ấy à ? Thằng cha nào đã cắt mất từ lúc nào rồi.



Truyện cười: Chết một ngàn năm














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Một anh có tính hay nịnh kẻ quyền quý. Một hôm đến
nhà ông quan nọ nói nịnh:

- Hôm qua con nằm chiêm bao thấy ngài sống một ngàn năm, mừng quá,
sang báo tin ngài rõ.





Ông quan nghe xong có vẻ buồn, nói:

- Sách nói chiêm bao thấy sống là chết, thấy chết là sống, vì người
ta thức là thuộc "dương" mà ngủ thì thuộc "âm", âm dương trái nhau, anh
chiêm bao như thế thì tôi khó lòng toàn vẹn được.

Anh kia nghe, sợ quá, vội nói chữa:

- Bẩm vâng, đúng như thế đấy ạ ! Con nói lộn, chứ thực là chiêm bao
thấyngài chết một ngàn năm cơ ạ !




Truyện cười: Đừng có nói dối














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải
thức, nếu ngủ là thầy đánh. Học trò tức quá, mới hỏi:

- Con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy hay ngủ ngày,
sao thầy không cho con ngủ ngày?





Thầy trả lời liều:

- Ta đâu có ngủ ngày, đấy là ta nằm chiêm bao để nói chuyện với ông
Chu Công và Khổng Tử đấy chứ!

Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền
lay trò dậy, mắng:

- Sao mày dám bỏ học mà nằm ngủ?

Trò thưa:

- Thưa thầy, con có ngủ đâu! Con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu
Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!

Thầy tức giận nói:

- Mày phải ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử, vậy thì hai ông ấy
nói gì với mày?

Trò trả lời:

- Hai ông ấy bảo sao lâu nay không thấy thầy mày đến thăm. Con trình
rằng mới hôm qua thầy có đến thăm ông. Hai ông thấy nói vậy có vẻ giận
lắm bảo con rằng: "Mày về bảo cái thằng thầy mày đừng có nói dối".




Truyện cười: Chuyện lạ phương xa














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Trên một chiếu rượu, bốn cụ đã ngà ngà say liền đem
chuyện lạ phương xa tán với nhau. Cụ thứ nhất bắt đầu: - Một bận đi tôi
sông Bồ Ðề, thấy một con trâu to lù lù như quả núi, đứng bên này sông
vươn cổ sang bên kia sông ăn hết ba mẫu lúa.





Cụ thứ hai tủm tỉm tiếp lời:

- Thế thì đã lấy gì làm lạ. Tôi từng thấy một cây mây to và dài bằng
dãy núi Trường Sơn.

Cụ thứ nhất nói kháy:

- Chắc hẳn thân cây phải to bằng cái đình làng, cụ nhỉ?

Cụ thứ hai thản nhiên đáp:

- Hẳn chứ lị ! Không thì thừng chão nào xỏ được vừa mũi con trâu của
cụ kể?

Cụ thứ ba vội ngắt lời:

- Thế mà các cụ đã cho là lạ à? Tôi còn thấy một cái cây, chao ôi !
Nó cao đâu mà cao thế ! Tưởng chọc thủng trời, đi vòng quang gốc cây một
vòng phải mất nửa tháng.

Hai cụ kia cãi:

- Vô lí, vô lí !

Cụ thứ ba gắt:

- Chứ không thì lấy cọc đâu mà mà buộc được dây xỏ mũi con trâu của
hai cụ !

Cụ thứ tư nói giọng lè nhè:

- Các cụ đều có lí cả, cãi nhau làm gì... Tuy thế mà cũng chưa lạ
lắm. Tôi còn thấy một cái trống to vô cùng, đánh một tiếng vang chuyển
một phương trời...

Ba cụ kia nhao nhao hỏi :

- Trống ấy to bằng ngần nào mà kêu thế ?

- Ấy, các cụ cứ lượng ra mà đoán khắc biết, lột da con trâu đứng bên
sông Bồ Ðề làm mặt trống, lấy cây gỗ cao chọc thủng trời làm tang
trống, còn cây mây to dài suốt dãy Trường Sơn làm đai trống.

Biết cụ này xỏ, ba cụ kia hỏi vặn lại:

- Thế này khí không phải, chứ trống ấy của cụ thì treo vào đâu mà
đánh nhỉ?

Cụ thứ tư đang luống cuống chưa tìm ra câu trả lời, may sao có người
đứng hầu rượu ngay sau lưng vội đỡ lời:

- Bẩm, xin các cụ cho phép con nói.

Các cụ quay lại nhìn người ở, rồi gật gù nói:

- Ðược, cứ nói.

Người ở gãi tai, thưa :

- Bẩm cái trống ấy treo cái cầu mà hai bố con đã đi qua. Bẩm, đứng
trên cầu mà nhìn xuống, con trâu vươn cổ qua sông Bồ Ðề chỉ bằng con
rận, cây mây dài suốt dãy Trường Sơn bằng một sợi tóc còn cái cây cao
chọc trời thì không bằng cây nấm... Chao ôi ! Bố con mải nhìn chóng mặt
quá lộn cổ xuống sông, Con khóc sướt mướt, về để tang ba năm, khi đoạn
tang đi qua vẫn thấy bố con lơ lửng giữa trời chứ chưa rơi xuống nước.




Truyện cười: Truyện Bác Ba Phi














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton















Săn heo

Có một lần, bầy heo rừng mười một con nối đuôi nhau đi hàng một, bác
Ba Phi muốn bắt cả một bầy mười một con. Bác leo lên cây tràm, bầy heo
đi tới, bác chặt từng con một giữa sống lưng, lần lượt từ con đi đầu đến
con thứ mười một, chỉ chặt đứt xương, chưa chặt đứt da. Đến con thứ
mười một đứng lại, bác mới chặt tiếp. Cả bầy dồn cục, con nọ xô con kia,
miếng da lưng đứt nốt. Thế là bác hốt cả bầy heo.





Cọp xay lúa

Bác Ba Phi trai tài, bác Ba Phi gái cũng giỏi. Một đêm cọp mò về
làng bắt heo và chó. Bác Ba Phi gái đem thóc đổ ra cối để xay. Bác trai
gọi bác gái vào nhà có việc. Mấy con chó lẩn quẩn đứng chung quanh cối.
Có một con cọp không rõ đứng rình từ bao giờ, thấy bác gái vừa đi khỏi,
liền nhảy vô nhà bắt chó. Hai cái chân trước của cọp vồ trúng ngay giàng
xay. Cọp gỡ mãi không ra, cứ kéo lui, kéo tới, kéo hoài. Cối gạo vừa đổ
một loáng đã xay hết. Bác Ba Phi gái lại mang thúng thóc khác đổ vào
cối cho cọp xay. Cọp cứ phải xay hoài. Bác gái bắt nó xay hết 25 giạ lúa
mới thả cho nó ra.

Cây tràm và con nai

Có một lần, bác Ba Phi trèo lên một cây tràm lấy mật ong. Bác rủi
trật tay té bảy ngày mới tới đất. Cây cao quá xá! Khi rơi bác đói bụng
quá, cứ ngày phải nấu cơm ăn hai bữa rồi lại té tiếp.

Một bữa khác, trời nắng, bác xuống một cái bàu tắm, giặt áo phơi
ngay trên gạc con nai mà không hay. Bác ngủ một giấc, khi dậy thì thấy
một ổ ong đóng ở dưới bắp chân. Ăn hết ổ ong mật đến nửa thùng bác mới
lấy áo mặc ra về. Con nai lúc đó mới vùng chạy và áo của bác phơi trên
gạc nai cũng vừa khô.



Truyện cười: Cây mận biết đi














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton













Thu hoạch mùa màng xong rồi cứ ngửa ra nằm gác giò
giàn bếp, nghỉ ngơi riết rồi cũng đâm ra chán. Tui móc đất vò bậy vài
chục viên đạn bắn ná thun chơi, rồi thả rề rề ra hậu đất. Mọi khi ở con
bờ này vào những buổi trưa trích cồ về đậu nghỉ mát nơi ngọn cây đen
kịt.




Vậy mà bữa nay im lìm, vắng hoe. Đi vòng vòng một
hồi, tui thấy buồn, bắn bậy ba con chim sâu một hồi hết sạch mấy chục
viên đạn. Nghe khát nước, tui rề lại cây mận chổ góc bờ để bẻ vài trái
ăn chơi. Đến nơi, thấy cây mận sai trái, chùm nào chùm nấy oằn xuống như
buồng dừa nước. Cái thứ mận rài này coi trái bóng lưỡng vậy chớ bên
trong hột lớn.

Tui leo lên cây mận, nằm ngửa chỗ cháng ba, bẻ từng trái nhấm nháp.
Tàng cây mát như che dù, lại có gió thổi hiu hiu, tôi nghe lòng thơ thới
làm sao. Cộng thêm mấy con chim chìa vôi "kéo đờn vu-long" đâm hứng
chí, tui nói lối rao ra giọng nam xuất một hồi rồi vô mùi sáu câu vọng
cổ. Đôi mắt lim dim mơ màng, tui đưa giọng ca trầm bỗng theo làn gió rì
rào qua đọt cây. Các loại chim nghe tui ca, bu quanh, nhảy nhót, hót
theo ríu rít. Đến chỗ xuống mùi, tui búng song loan cái tróc, bỗng nghe
tiếng động rột rẹt. Mở mắt ra, tui vụt thấy một con nai chà cũng đang
đứng gần bên thưởng thức giọng ca của tui. Thấy con nai chờn vờn sắp
chạy, tui vội vã bẻ một trái mận bóc lấy hột, nạp vô ná thun bắn vào mặt
nó một phát. Hột mận xuyên lủng vào mắt con nai. Nó đau quá, la lên
"bét bét" rồi chạy tuốt vào rừng.

Câu chuyện con nai đó lâu ngày tui đã quên mất. Đến ba năm sau, nào
ngờ một bữa tui đi gặt lúa ở miếng đất cặp mé rừng thì được tái diễn
lại. Số là vào lúc nắng trưa gay gắt, tui máng vòng hái lên cùi chỏ tay
đi lại bờ để tìm một bóng cây đụt mát. Hai mắt đã tá hỏa nên tui tấp đại
vào một tàng cây gần nhất mà ngồi dựa lưng. Hết cơn mệt, tui nhìn kỹ
lại, cây ấy là một cây mận. Ôi nó đang sa oằn những trái! Buồn ngủ lại
gặp chiếu manh, tui với tay bẻ vài trái mận ăn thử. Mận này cũng khá
ngọt, nhưng sao lại có mùi hơi tanh tanh.

Tui với bẻ một trái nữa. Nào ngờ cây mận vụt nhích đi chỗ khác và
kêu lên một tiếng "bét". Tui giật mình, đứng dậy. Ối trời ơi! Cây mận
vụt tốc chạy ào ào vào phía rừng!

Lấy làm lạ tui đuổi theo xem thử. Chẳng ngờ tui càng rượt theo, cây
mận càng chạy nhanh hơn, để lại đằng sau những tiếng kêu "bét bét".




Truyện cười: Có con giun đất














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Quan tuần rậm râu, ngồi ăn cơm với quan án không râu.
Có hạt cơm dính vào râu quan tuần, anh lính hầu quan tuần vội bẩm:



- Bẩm cụ lớn, trong bộ râu cụ lớn có hòn ngọc minh châu. Quan tuần thủng
thẳng vuổt râu để cho hạt cơm rơi xuống.





Quan án về nhà, bảo anh lính hầu mình:



- Ðấy mày xem! Lính bên quan tuần khôn ngoan thế đây! Giá mày học được
như nó thì có phải tao cũng được mát mặt không?



Cách mấy hôm sau, quan tuần sang quan án ăn cơm. Có sợi bún dính ở mép
quan án, anh lính hầu quan ăn trông thấy vội bẩm:



- Bẩm cụ lớn, trên mép cụ lớn có con giun đất đấy ạ!



Truyện cười: Chọn người gầy mà chữa














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Một thầy lang chữa bệnh thế nào đến nỗi người ta
chết. Nhà chủ dọa đưa lên quan. Thầy lạy lục, kêu van mãi. Nhà chủ bắt
phải khiêng quan tài đi chôn mới tha. Thầy đành về nhà, gọi vợ và hai
thằng con trai lớn đến, bốn người bốn góc khiêng đi. Người chết béo,
quan tài nặng, cả nhà khiêng méo mặt.





Ði được nửa đường, thầy than thở:

- Làm người chớ học nghề thuốc!

Người vợ nói thêm:

- Làm thuốc khổ đến vợ con!

Con trưởng ngậm ngùi:

- Cái quan tài này, đầu nặng chân nhẹ, khiêng khó quá!

Người con thứ ôn tồn khuyên bố:

- Từ nay, thầy có chữa thì chọn người gầy mà chữa, thầy ạ!




Truyện cười: Thầy lang dốt














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton













Có thầy lang nọ cứ động ai hỏi bệnh gì là y như giở
sách tra. Ðã thế lại dốt. Một lần có con bệnh đau bụng nặng, người nhà
nửa đêm chạy đến tìm thầy, nhờ thầy cứu. Thầy thắp đèn, lấy sách ra tra,
rồi bảo:




"Ði mua mấy lạng nhân sâm về sắc lấy nước mà uống."
Con bệnh đau bụng uống nhân sâm vào, càng đau, đến sáng thì chết. Người
nhà đâm đơn kiện. Thầy phải lên cửa công. Quan hỏi:

- Thầy bốc thuốc thế nào lại để người ta chết như thế?

Thầy trả lời, vẻ chắc chắn:

- Bẩm, tôi bố thuốc có sách, chứ đâu phải bốc bậy đâu ạ! Sách dạy
thế nào, tôi cứ làm theo thế ấy.

Quan hỏi đến sách, thầy đưa sách ra. Giở đến trang có bài thuốc nhân
sâm, cuối trang có ghi: Phúc thống phục nhân sâm (Nghĩa là: Ðau bụng
uống nhân sâm), nhưng chưa chấm câu, giở trang bên kia thì thấy thêm hai
chữ tắc tử. (nghĩa là: thì chết.)




Truyện cười: Cây bất biển đông














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton














Có một thầy đồ dạy học trò sách Tam Tự Kinh, đến câu
"Phàm huấn mông.." (nghĩa là: Phàm việc dạy học...) thầy không rõ nghĩa,
cứ giảng liều: Phàm là ông Phàm, Huấn là ông Huấn, Mông là ông Mông.

Trẻ cứ thế là gào.





Ðến bài khác có chữ bôi là cái chén, thầy cũng bí,
thấy có bộ mộc đứng bên cạnh chữa bất, đoán là một loài cây, bèn giảng:

- Bất là cây bất.

Học trò có đứa hỏi:

- Thưa thầy, cây bất nó như thế nào ạ?

Thầy trả lời bừa:

- Cây bất mọc ở ngoài biển đông chúng bây biết thế nào được mà hỏi!

Ở cạnh trường có người đàn bà biết chữ, nghe thầy dạy láo, mới hát
ru con rằng:

Ai trồng cây bất bể đông?
Hay là ông Huấn, ông Mông, ông Phàm!




Truyện cười: Mua kính














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton















Anh nọ dốt đặc cán mai, thấy các cụ già mang kính
xem sách, cũng bắt chước ra chợ hỏi mua một đôi. Vào hiệu, bảo chủ đem
kính ra chọn. Anh ta đeo vào, mượn một cuốn sách, giở ra xem. Xem xong,
bảo chủ hiệu cho chọn đôi khác. Chủ hiệu chìu khách. Nhưng đôi nào, anh
ta cũng không ưng ý, đôi nào cũng chê xấu. Chủ hiệu lấy làm lạ, khi liếc
nhìn thấy anh ta cầm cuốn sách ngược, ông ta sinh nghi liền hỏi:






- Sao đôi nào anh cũng chê cả?

Anh ta đáp:

- Kính tốt thì tôi đã đọc được chữ rồi!

Chủ hiệu nói:

- Hay là anh không biết chữ?

Anh ta đáp:

-Biết chữ thì tôi đã không cần mua kính!




Truyện cười: Trí khôn














truyện cười việt nam EmailButton


truyện cười việt nam PrintButton













Ngày xưa, có một người đi cày quát tháo, đánh đập con
trâu thế nào, trâu cũng phải chịu. Con hổ ngồi trên bờ, nom thấy mới
hỏi rằng:
- Trâu kia! Mày to lớn dường ấy, sao mày để người ta đánh đập như vậy?




Trâu nói:
- Người bé nhưng trí khôn người lớn.
Hổ lấy làm lạ, không biết trí khôn là cái gì, mới hỏi người rằng:
- Người ơi! Trí khôn của người đâu, cho ta xem?
Người nói:
- Trí khôn ta để ở nhà.
- Nguời về lấy mang ra đây cho ta xem.
- Ta về rồi mày ăn mất trâu của ta thì sao? Mày có thuận để ta trói lại
thì ta về lấy cho mà xem.
Hổ muốn xem, thuận để cho trói. Trói xong, người lấy bắp cày vừa phang
vào lưng hổ, vừa nói:
- Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây.

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết