Gửi cho người
mà tôi từng xem là một người thầy… Gửi cho người mà tôi từng xem là một bác sĩ…
Gửi cho người mà tôi từng xem là một nghệ sĩ… Gửi cho người mà tôi đang xem là
tri kỷ.
Tôi hỏi rằng : “Hạnh phúc đến từ đâu ?”
Người thì thầm : “Từ nụ cười trong trẻo !”
Tôi lại hỏi : “Niềm vui đến từ đâu ?”
Người hiền hoà : “Từ con tim biết hát !”
Tôi tự nhủ giữ nụ cười như thế,
Mà sao lòng vẫn giữ mãi ưu phiền…
Tôi tự nhủ yêu một người suốt kiếp,
Mà sao lòng xao xuyến mãi Người ơi!
Người đến bên tôi trong đêm giông bão,
Rồi ở cạnh tôi vào ngày gió mưa…
Người sớt cho tôi những tiếng cười,
Để lòng tôi tự lau khô nước mắt.
Người dạy tôi phải kiên cường, bất khuất
“Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai”
Dạy tôi “cười với thử thách, chông gai”
Và chan hoà với mọi người bên cạnh.
Người đến bên tôi quá nhẹ nhàng,
Như cơn gió trong ngày hè nóng bức,
Tựa giọt mưa giữa cái nắng chói chang.
Mong rằng Người sẽ không đi như thế
Để lòng này tìm kiếm chút bình yên…
12 – 03 – 2009
Tiểu Miu
mà tôi từng xem là một người thầy… Gửi cho người mà tôi từng xem là một bác sĩ…
Gửi cho người mà tôi từng xem là một nghệ sĩ… Gửi cho người mà tôi đang xem là
tri kỷ.
Tôi hỏi rằng : “Hạnh phúc đến từ đâu ?”
Người thì thầm : “Từ nụ cười trong trẻo !”
Tôi lại hỏi : “Niềm vui đến từ đâu ?”
Người hiền hoà : “Từ con tim biết hát !”
Tôi tự nhủ giữ nụ cười như thế,
Mà sao lòng vẫn giữ mãi ưu phiền…
Tôi tự nhủ yêu một người suốt kiếp,
Mà sao lòng xao xuyến mãi Người ơi!
Người đến bên tôi trong đêm giông bão,
Rồi ở cạnh tôi vào ngày gió mưa…
Người sớt cho tôi những tiếng cười,
Để lòng tôi tự lau khô nước mắt.
Người dạy tôi phải kiên cường, bất khuất
“Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai”
Dạy tôi “cười với thử thách, chông gai”
Và chan hoà với mọi người bên cạnh.
Người đến bên tôi quá nhẹ nhàng,
Như cơn gió trong ngày hè nóng bức,
Tựa giọt mưa giữa cái nắng chói chang.
Mong rằng Người sẽ không đi như thế
Để lòng này tìm kiếm chút bình yên…
12 – 03 – 2009
Tiểu Miu