Vô tình nghe được 1 giai điệu cũ,1 bài hát trước đây em thường hát cho anh nghe....lặng đi trong phút chốc...kỷ niệm chợt ùa về....như mưa lũ tháng 7..ko cản được...ko ngăn dc cảm xúc...đã hơn 2 năm mà anh cứ ngỡ như ngày hôm qua...vẫn cảm thấy cay cay nơi khóe mắt khi chạm vào vết thương cũ....
Ngày ấy, a và e hạnh phúc.....
Ngày ấy a và e bên nhau....
Ngày ấy có quá nhìu thứ để nói quá nhìu kỉ niệm e nhĩ.....
Bây jờ, e xa a...a ko còn bik jì về e....
E ra sao rồi,vẫn vui chứ...có ai lo cho e ko....có ai bên cạnh e ko???
Vô tình đọc dc entry của 1 ng viết cho e,hình như e thay đổi...sao thế nhĩ...
Hình như e ko còn là e....
Hình như e đang bùn,đang bị tổn thương thì phải...
Chợt thấy lòng đau nhói, nước mắt rơi nhạt nhòa trên keyboard...Cảm thấy e xa vời...
Sau khi chia tay,a đã wen thêm vài người...^^...cứ tưởng là đã wên e,cứ ngỡ cái kỷ niệm đau lòng ngày ấy đã mãi mãi nằm ngủ wên rồi chứ nhưng......
Thì ra...nhận ra a chưa từng wên e,chưa từng wên dc...bùn cười nhỉ.Bao người đến rồi đi như cái thói đời nó vẫn thế,a ko hiểu vì sao ng ta lại đến nhanh rồi đi nhanh như thế..jờ thì a hiểu,a có câu tl cho riêng a...Vì a chưa từng wên e,chua từng ngừng yêu,chỉ tìm hình bóng của e qua những hình bóng khác thế nên làm sao mà lâu dài dc...cũng đúng...a chẳng bùn..cũng chẳng khóc.....Cuời vẫn cười nhưng ko phải nụ cười đó,ko phải gương mặt vốn có của a.Giả tạo đến chán....
...Số phận !!!!!!!!....................
..Hạnh phúc có long lanh như màu nước mắt , yêu thương có lộng lẫy như điều ta nghĩ
Quý trọng từng phút giây , từng câu nói , từng ánh mắt , từng nụ cười....................
..Số phận !!!!!!!!....................
...Ngày tháng vô vọng...................chỉ là chiếc lá...........Gió thổi sẽ rơi.......
Sau bao nhiu chuyện...trải qua nhìu cảm xúc lẫn lộn giữa mơ và thực,giữa wá khứ và hiện tại.A chợt hiểu rằng cuộc sống bắt đầu bằng niềm tin.Bình yên bắt đầu bằng sự lương thiện.Và hạnh phúc bắt đầu bằng sự tha thứ.Ko ai có thể dễ dàng nắm giữ những điều mang tên hp,mỗi người đều phải đi tìm trong suốt cuộc hành trình của cuộc đời mình.Hạnh phúc ngự trị trong cảm thức của mỗi người sâu hay nhạt là tùy vào sự cảm nhận,trân trọng, mà trên hết là cách tìm thấy của người đó.Cuộc đời thì vô biên và hp cũng xoay tròn, bất tận trên những lối đi. Nhưng ng ta chỉ có thể hĩu thế nào là giá trị của hp khi phải vượt qua 1 hành trình dài từ 1 chiều ngược lại.Cảm xúc lun có những mâu thuẫn dồn nén nội tại trong mỗi ng, ko thể buộc ai đó chỉ đi theo, hoặc chỉ sống trong 1 chiều của nó.
...Đợi chờ để được gì...
...Một ngày , A nhận ra mọi thứ đã quá xa , ngoảnh mặt nhìn lại , chẳng thấy gì ngòai bóng tối và con đường dài vắng lặng . Lạnh ngắt !!
...Để...
...A biết được...
...Anh yêu Em...
...Nhiều thế nào...
.......Muốn mọi thứ..........
............Quay về nơi bắt đầu.............
Ngày ấy, a và e hạnh phúc.....
Ngày ấy a và e bên nhau....
Ngày ấy có quá nhìu thứ để nói quá nhìu kỉ niệm e nhĩ.....
Bây jờ, e xa a...a ko còn bik jì về e....
E ra sao rồi,vẫn vui chứ...có ai lo cho e ko....có ai bên cạnh e ko???
Vô tình đọc dc entry của 1 ng viết cho e,hình như e thay đổi...sao thế nhĩ...
Hình như e ko còn là e....
Hình như e đang bùn,đang bị tổn thương thì phải...
Chợt thấy lòng đau nhói, nước mắt rơi nhạt nhòa trên keyboard...Cảm thấy e xa vời...
Sau khi chia tay,a đã wen thêm vài người...^^...cứ tưởng là đã wên e,cứ ngỡ cái kỷ niệm đau lòng ngày ấy đã mãi mãi nằm ngủ wên rồi chứ nhưng......
Thì ra...nhận ra a chưa từng wên e,chưa từng wên dc...bùn cười nhỉ.Bao người đến rồi đi như cái thói đời nó vẫn thế,a ko hiểu vì sao ng ta lại đến nhanh rồi đi nhanh như thế..jờ thì a hiểu,a có câu tl cho riêng a...Vì a chưa từng wên e,chua từng ngừng yêu,chỉ tìm hình bóng của e qua những hình bóng khác thế nên làm sao mà lâu dài dc...cũng đúng...a chẳng bùn..cũng chẳng khóc.....Cuời vẫn cười nhưng ko phải nụ cười đó,ko phải gương mặt vốn có của a.Giả tạo đến chán....
...Số phận !!!!!!!!....................
..Hạnh phúc có long lanh như màu nước mắt , yêu thương có lộng lẫy như điều ta nghĩ
Quý trọng từng phút giây , từng câu nói , từng ánh mắt , từng nụ cười....................
..Số phận !!!!!!!!....................
...Ngày tháng vô vọng...................chỉ là chiếc lá...........Gió thổi sẽ rơi.......
Sau bao nhiu chuyện...trải qua nhìu cảm xúc lẫn lộn giữa mơ và thực,giữa wá khứ và hiện tại.A chợt hiểu rằng cuộc sống bắt đầu bằng niềm tin.Bình yên bắt đầu bằng sự lương thiện.Và hạnh phúc bắt đầu bằng sự tha thứ.Ko ai có thể dễ dàng nắm giữ những điều mang tên hp,mỗi người đều phải đi tìm trong suốt cuộc hành trình của cuộc đời mình.Hạnh phúc ngự trị trong cảm thức của mỗi người sâu hay nhạt là tùy vào sự cảm nhận,trân trọng, mà trên hết là cách tìm thấy của người đó.Cuộc đời thì vô biên và hp cũng xoay tròn, bất tận trên những lối đi. Nhưng ng ta chỉ có thể hĩu thế nào là giá trị của hp khi phải vượt qua 1 hành trình dài từ 1 chiều ngược lại.Cảm xúc lun có những mâu thuẫn dồn nén nội tại trong mỗi ng, ko thể buộc ai đó chỉ đi theo, hoặc chỉ sống trong 1 chiều của nó.
...Đợi chờ để được gì...
...Một ngày , A nhận ra mọi thứ đã quá xa , ngoảnh mặt nhìn lại , chẳng thấy gì ngòai bóng tối và con đường dài vắng lặng . Lạnh ngắt !!
...Để...
...A biết được...
...Anh yêu Em...
...Nhiều thế nào...
.......Muốn mọi thứ..........
............Quay về nơi bắt đầu.............