Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Khóa tài khoản 7 ngày đối với bất kì thành viên nào có bài viết quảng cáo đăng sai quy định.

Latest topics

» Công ty T.V.C An Giang thiết kế website miễn phí cho doanh nghiệp
by teenlx Tue Apr 05, 2011 11:58 pm

» Du học Nhật ước mơ của có thể thực hiện
by Mr.DuO Thu Mar 24, 2011 6:06 pm

» SỢ VỢ
by Mr.DuO Thu Mar 24, 2011 6:04 pm

» về với yêu thương
by Khách viếng thăm Wed Mar 23, 2011 2:25 pm

» Khẳng định đẳng cấp tại 12BET
by dona11102 Tue Mar 22, 2011 8:45 pm

» Những mẫu bikini tôn thờ vóc dáng sexy
by lotus Tue Mar 22, 2011 8:26 pm

» 9X Ngọc Trinh bỏng mắt với bikini
by lotus Tue Mar 22, 2011 8:24 pm

» 12BET- Nơi hội tụ những đẳng cấp
by dona11102 Mon Mar 21, 2011 9:30 pm

» [Tổng hợp] Portable Video Software (Không cài đặt. Download -> Run)
by KID Sun Mar 20, 2011 11:37 am

» Cập nhật cách vào facebook bằng cách chỉnh sửa file hosts
by KID Sun Mar 20, 2011 10:53 am

» Tìm kiếm driver qua Device ID
by KID Thu Mar 17, 2011 9:18 pm

» Cửa hàng bật lửa Zippo Vạn An có hàng mới về
by van-an Tue Mar 15, 2011 2:50 pm


You are not connected. Please login or register

những dấu chấm hỏi bỏ lại.....

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

nhoz.susu

nhoz.susu
 Rìu Chiến Vàng

Nhiều lần tôi lấy làm lạ khi chạy tới hỏi đường và đều nhận được cái lắc đầu, không thì là sự thờ ơ đáng sợ...


Một buổi chiều - ngã tư - tấp nập

Vừa học xong trên trường, tôi vội vàng phóng xe sang chỗ luyện thi môn Anh. Ở góc ngã tư lúc này rất đông đúc vì học sinh tan trường, nhân viên tan sở, mọi người vừa hoàn thành xong công việc trong ngày... Chú cảnh sát giao thông í ới, huýt hoét inh ỏi, lấn át cả tiếng rít từ những lần thắng xe...

Ngã tư lại kẹt. Đèn xanh nhưng vẫn không thể luồn lách để vượt dậy.

Một chàng thanh niên, tay cầm một xấp tờ rơi, liên tục nở nụ cười và chào mời (cũng có thể gọi là "năn nỉ") người đi đường hãy cầm tờ giấy từ tay anh ta. Một vài người vừa cầm đã vội quăng xuống đất, một số người phớt lờ như không có sự hiện diện của anh chàng, số khác ném những cái nhìn nhẹ hẫng, nhưng sắc nhọn. Họ xem thường anh ta?

Chẳng mấy chốc, cả góc ngã tư rợp trắng những tờ rơi. Thật bất ngờ, khi anh chàng...nhặt lại và tiếp tục phát!

Tôi vẫn lặng im ở góc đường. Anh tiến đến, nở một nụ cười và đưa tờ rơi cho tôi. Giữ lấy tờ quảng cáo một cách cẩn thận, tôi hỏi anh: "Anh có thể không cần nhặt những tờ rơi đó cơ mà!".

Anh mỉm cười: "Nhưng những tờ rơi này biết đâu sẽ có ích cho người khác, đúng không em?"

Tối - đường ray xe lửa - ồn ào

Đeo sự thất vọng khi tại hiệu sách chẳng có quyển cần tìm, tôi điều khiển xe trong vô thức...

Huỵch! Bỗng dưng tôi tỉnh hẳn khi bánh xe vướng "vật thể lạ". Và tiếp sau đó là một tiếng động nhẹ, tôi chẳng thể nhấc nổi chiếc xe! Thì ra, cả hai bánh xe tôi đều "yên vị" giữa một khe nhỏ trên đường ray...

Với mọi nỗ lực có thể, tôi cố gắng đẩy chiếc xe lên, trong sự lo âu. Bởi đường phố bây giờ đông nghẹt, và mọi người đều chẳng chú ý gì đến sự có mặt của tôi cả... Và sẽ ra sao nếu còi tàu xe lửa gần kề?

Một chiếc xe máy vô tình húc vào đuôi xe tôi. Giọng một phụ nữ cất lên: "Đi xe kiểu gì vậy hả? Giữa đường giữa xá cản trở lưu thông vậy sao?". Bà ta còn nói vài câu nữa trước khi phóng xe đi tiếp, bỏ lại cho tôi một sự hoang mang tột độ, không biết mình đã mắc lỗi gì...

Một bác đã lớn tuổi, còn khá minh mẫn, chạy ra đường ray cùng với một cậu bé. Bác ấy nói với tôi: "Đi đứng sao không cẩn thận vậy con?". Nói rồi bác và cậu bé giúp tôi thu dọn lại những quyển tập bị rớt và nhấc chiếc xe lên...

"Ở chỗ này hay bị kẹt xe lắm nè, lại có lô cốt nữa... Con bị kẹt như vầy nguy hiểm quá... Lần sau lái xe chú ý hơn nha..."

Buổi sáng - đầu hẻm - vắng vẻ

Tôi chạy xe với tốc độ vừa phải, nhưng vì quẹo cua với một góc lớn nên vô tình chạm vào thân một chiếc tay ga đang lao với tốc độ nhanh... Tôi bị "hất" xuống đường mà vẫn chưa định thần được vừa xảy ra chuyện gì. Chiếc xe máy bị "kéo lê" một quãng nhỏ.

Lỗi lưu thông ở tôi, nhưng người phụ nữ trẻ - điều khiển chiếc tay ga - vội tấp xe vào bên lề, rồi nhìn tôi như chờ đợi.

Giữa đường, ai nấy đi qua đều nhìn, những người ở hai bên vỉa hè cũng thế. Tuyệt nhiên họ không giúp gì cả!

Tôi - "tự thân vận động" - ngồi dậy và dựng xe lên trong khoảng thời gian rất nhanh. Thật may mắn khi dòng xe cộ thưa thớt.

Tôi đã "chuẩn bị tinh thần" để nghe vị phụ nữ trẻ than phiền, hằn học.

Nhưng không, cô ấy hỏi: "Con có bị làm sao không? May mà đường vắng đó nhé! Cô đợi con ngồi dậy để coi có bị xây xát chỗ nào không... Cô là y tá"

"Dạ...không sao. Con...xin lỗi".

Tôi đi thẳng. Đến lúc này thì tôi mới thấy ê ẩm cả người...

Trời mưa - giữa chợ - căng thẳng

Buổi chợ chiều gần kết thúc nhưng vẫn có tiếng trả giá, rao hô ồn ào... Tôi bị lạc đường. Hiện tại tôi không biết nhờ sự giúp đỡ từ ai cả...

Tôi lấy làm lạ khi chạy tới hỏi đường ai cũng đều nhận được cái lắc đầu, không thì là sự thờ ơ đáng sợ...

"Sao? Tính đi đường nào" - Một bác đang ngồi trên chiếc xe máy cất tiếng. Tôi đoán bác hành nghề xe ôm...

"Dạ... Con bị lạc đường. Bây giờ con cần đi đến..."

Và thế là bác ấy chỉ, tận tình, thậm chí bác còn đề nghị...đi trước dẫn đường cho tôi, nhưng tôi từ chối. Sau khi được hướng dẫn, tôi đã dễ dàng hình dung được hướng đi. Tôi không quên hỏi bác ấy: "Bộ mọi người quanh đây không ai biết đường lên đó hả bác?"

"Ồ, họ thấy con lạ nên sợ phiền phức thôi... Hơn nữa, bọn lừa đảo thường dùng chiêu "hỏi đường" để "hành nghề" nên họ cảnh giác... Con cũng nên thông cảm nhé!"

Tôi có ý muốn gửi bác một số tiền nhỏ, xem như "công chỉ đường", nhưng bác nhất quyết không nhận, rồi bỏ đi đâu mất...

o0o

Và tôi không đếm được có bao nhiêu dấu chấm hỏi đang chỏng chơ giữa đường...

SuSu....^^!!

Sozang_Phan

Sozang_Phan
 Bronze Crown

Bì nào của Su đọc cũng hay hết ta. Su sáng tạo mà... đồng ý 2 tay

http://www.thoaingochau.forum-viet.com/

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết